Người bệnh không thể chọn xu hướng tình dục của bản thân và thường cảm thấy sợ hãi vì cảm xúc của mình. Sự kỳ thị của xã hội làm người bệnh trốn tránh khỏi xã hội và cảm thấy khó tiếp xúc với người khác. Đây cũng là một lý do khiến người bệnh cảm thấy hấp dẫn bởi trẻ em vì trẻ em dễ gần và không phán xét như người lớn. Người mắc bệnh ấu dâm nhận ra sở thích của mình là sai trái và nếu họ hành động để thỏa mãn nhu cầu thì sẽ phạm luật pháp.
Nhận biết chứng ấu dâm
Ấu dâm là một chứng rối loạn tình dục bao gồm những ham muốn tình dục đối với trẻ em dưới tuổi vị thành niên, tức là khoảng dưới 14 tuổi. Người mắc bệnh được xác định là người ít nhất 16 tuổi và lớn hơn trẻ bị hại ít nhất 5 tuổi.
Gần đây, y học và xã hội có sự chú ý hơn đến các vấn đề tâm lý nên cũng có nhiều người cởi mở hơn về bệnh ấu dâm của mình. Họ cho biết: họ cảm thấy các triệu chứng như tự ti và cảm thấy bị tách biệt khỏi xã hội. Họ còn bị trầm cảm và luôn lo sợ người khác biết về xu hướng tình dục của mình. Tất cả điều này khiến họ tránh giao tiếp với người khác.
Hầu hết người có xu hướng ấu dâm là nam giới, nhưng cũng có những trường hợp người bệnh là nữ giới. Các hành vi bao gồm nhìn, vuốt ve, thủ dâm và ép quan hệ tình dục. Một số trường hợp có hành động bạo hành trẻ em do nhận thức lệch lạc về tình dục bao gồm có cả bệnh tâm thần. Hay như đồng tính nam lại thích quan hệ với các cậu bé. Họ cũng nằm trong nhóm lệch lạc tình dục bao gồm cả đồng tính lẫn ấu dâm.
Chụp MRI theo dõi hoạt động của não để chẩn đoán bệnh ấu dâm.
Nguyên nhân gây ra ấu dâm
Hiện nay vẫn chưa biết chính xác nguyên nhân gây ra ấu dâm. Hầu hết các chuyên gia cho rằng tình trạng này có liên quan đến các nhân tố tâm lý xã hội chứ không phải các nhân tố sinh học. Một số bác sĩ cho rằng gia cảnh bất thường có ảnh hưởng đến tính cách bệnh nhân. Bị quấy rối khi còn nhỏ cũng có thể là một trong những nguyên nhân gây ra ấu dâm. Tuy nhiên, con số này là không nhiều và cũng không chắc chắn sẽ dẫn tới bệnh ấu dâm. Bệnh ấu dâm nói riêng và các bệnh về tâm lý là lĩnh vực mới được quan tâm gần đây và cũng khó nghiên cứu do tính cách và hoàn cảnh mỗi người đều khác nhau. Các yếu tố được nghiên cứu và giả thuyết đưa ra chẳng hạn như: Chỉ số IQ và trí nhớ kém, ít chất trắng trong não bộ hơn, ít hormon testosterone và các vấn đề trong não bộ.
Trong số các yếu tố trên, các vấn đề về não bộ được đồng tình nhiều nhất. Ở người thường, khi nhìn thấy trẻ em, não bộ tự phát ra sóng thần kinh làm trỗi dậy bản năng bảo vệ và che chở. Tuy nhiên, ở người bệnh ấu dâm, các cảm xúc này bị nhiễu và não bộ làm cho người bệnh cảm thấy có hứng thú tình dục.
Phương pháp điều trị ấu dâm
Việc chẩn đoán khá khó khăn vì đa số bệnh nhân không bộc lộ nhiều về cảm xúc của họ, kể cả khi bác sĩ hỏi trực tiếp. Các thông tin về người bệnh cần được thu thập từ các thành viên trong gia đình hoặc những người có thể là nạn nhân. Bác sĩ điều trị có thể chụp cắt lớp MRI và một số thiết bị theo dõi sóng não để theo dõi hoạt động bộ não. Các sóng thu lại sẽ cho thấy người bệnh bị kích thích bởi những hình ảnh nào đó, từ đó có thể chẩn đoán bệnh.
Ấu dâm là một bệnh mạn tính. Việc điều trị nên tập trung vào thay đổi hành vi trong thời gian dài. Phương pháp điều trị là cần phải nhập viện để điều trị tâm lý hoặc quan trọng nhất là phòng tránh các hoàn cảnh có thể xảy ra hành động sai lầm (người thân và toàn xã hội nên nêu cao tinh thần bảo vệ trẻ em khỏi việc bị lạm dụng trước người bệnh mắc chứng ấu dâm). Đôi khi bác sĩ có thể chỉ định dùng thuốc để làm giảm ham muốn tình dục. Các thuốc này bao gồm medroxyprogesteron acetat. Thuốc làm giảm testosteron và các chất ức chế tái hấp thu serotonin cũng có thể được sử dụng. Đồng thời, bệnh nhân cần điều trị các bệnh như nghiện rượu hoặc nghiện chất kích thích nếu có.
Khi nghĩ rằng mình bị bệnh ấu dâm, cách tốt nhất là nên chia sẻ với bác sĩ chuyên khoa tâm lý, các chuyên gia về sức khỏe tâm thần để cách ngăn chặn những hành động phạm pháp trong cuộc sống. Khi bác sĩ phát hiện hoặc nghi ngờ người bệnh ấu dâm, cần xem xét và chẩn đoán đến khả năng người ấy có thể phạm tội hay không. Một số người thuộc vào nhóm “nguy cơ thấp” có thể sống hòa nhập với xã hội.
Nhiều nước đã đưa ra hình phạt rất nặng với hành vi “ấu dâm. Tuy nhiên, các chuyên gia sức khỏe tâm thần cho rằng: nên tạo ra môi trường để những người mắc chứng ấu dâm có thể tham vấn chuyên gia, nhưng vẫn giữ tình trạng ẩn danh để họ có thể được chữa trị bằng thuốc giảm ham muốn tình dục, tư vấn, trị liệu theo nhóm hoặc bất kỳ một liệu pháp phù hợp nào khác.
PGS. TS. Cao Tiến Đức