Khi bé Đậu Thị Thất ở Thanh Chương, Nghệ An, được gần một tuổi, gia đình đưa con đi khám ở Bệnh viện Nhi Nghệ An mới hay mắt trái của bé bị chứng teo nhãn cầu.
Nghèo nhất nhì xóm, nhưng trước diễn biến phức tạp do căn bệnh lạ của con, gia đình anh Hậu đã bán sạch những tài sản trong nhà như trâu bò, lợn, gà để đưa con lên huyện rồi xuống thành phố Vinh chữa bệnh nhưng vẫn không có kết quả.
Bé Đậu Thị Thất 4 tuổi nhưng chỉ nặng 9 kg, lại bị nhiều chứng bệnh hành hạ. Ảnh: Trường Long. |
Thương con nhưng không có tiền đưa đi các bệnh viện lớn ở Hà Nội hay TP HCM để chữa trị, nên vợ chồng anh Đậu Đình Hậu – chị Bùi Thị Thu bất lực nhìn đứa con gái nhỏ chịu cảnh mù lòa.
Giữa năm 2009, sau khi được anh em họ hàng và những người hàng xóm tốt bụng động viên, giúp đỡ, anh Hậu đưa bé ra Hà Nội để khám và điều trị. Nhưng số tiền ít ỏi gom góp được không đủ để chi phí khám và điều trị trong một tuần. Hết tiền, người cha nghèo khổ bất lực đưa con về quê.
Trở về nhà, căn bệnh kỳ lạ ở mắt của bé Thất ngày càng nặng thêm. Em dần rơi vào cảnh mù lòa, con mắt nhỏ bé suốt ngày khép lại, mỗi khi có những luồng ánh sáng mạnh từ bên ngoài chiếu vào mới có phản ứng. Không những không thể nhìn được, thời gian gần đây, một mắt duy nhất của cô bé còn bị ngứa ngáy, em liên tục phải dùng tay gãi vào mắt của mình một cách đau đớn.
Không chỉ bị bệnh về mắt, bé gái tội nghiệp này còn bị nhiều bệnh tật khác đeo đẳng. Người cha cho biết, trong mấy năm qua, cô bé bị mắc bệnh viêm phổi, viêm đường hô hấp mãn tính, chức năng nghe của tai ngày càng kém. Mỗi khi trái gió trở trời là cháu bị bệnh tật hành hạ. Hơn một nửa thời gian trong năm cháu phải ở bệnh viện, nhẹ thì nằm ở viện vùng, viện huyện, nhiều lúc nặng phải đưa xuống bệnh viện tỉnh cấp cứu.
Bố mẹ bé Thất chỉ mong có đủ tiền để chữa bệnh cho con. Ảnh: Trường Long. |
Mặc dù vậy, cô bé này vẫn cười nói và ca hát suốt ngày. Mỗi khi gặp người lạ, dù không thấy và không biết đó là ai nhưng khi được người lớn bảo chào chú, chào cô thì bé đều làm theo.
“Bình thường bé rất nhanh miệng và vui vẻ, chỉ có điều, cháu không thể nhìn thấy gì…”, vừa kể, nước mắt của bà nội lặng lẽ lăn dài trên má xót thương cho số phận đứa cháu gái nhỏ.
Suốt 4 năm qua từ khi sinh bé Thất, năm nào gia đình anh Hậu cũng xếp vào diện “hộ nghèo”, toàn bộ những gì có giá trị trong nhà đều được vợ chồng bán đi để chữa bệnh cho con nhưng không có kết quả. Hằng ngày, ngoài việc phải chăm lo chuyện đồng áng để nuôi 4 đứa con, trong đó có 3 đứa đang ăn học, vợ chồng anh Hậu, chị Thu còn phải làm thuê, làm mướn bất cứ việc gì miễn là có tiền để chữa bệnh cho con.
Nhưng những tháng ngày lao động cực nhọc ấy, hai vợ chồng nghèo không những không kiếm đủ tiền để chữa bệnh cho con mà lại mang thêm bệnh. Trong khi người cha liên tục bị chứng bệnh dạ dày và thần kinh hành hạ, thì người mẹ thỉnh thoảng phải nhập viện vì bệnh phổi và thận.
“Chỉ vì gia đình quá nghèo mà vợ chồng tôi không thể chữa được bệnh cho cháu. Từ khi cháu bị bệnh, gia đình tôi đã nghèo lại càng suy kiệt, suốt ngày phải có người ở nhà chăm sóc cháu. Đã có nhiều lúc chúng tôi nghĩ quẩn, cháu là con gái, không biết sau này lớn lên sẽ thế nào nữa. Hình ảnh bệnh tật của con gái và giấc mơ đưa cháu đi chữa bệnh ở Hà Nội hoặc TP HCM luôn ám ảnh vợ chồng tôi…”, tâm sự với VnExpress.net, cả hai vợ chồng ôm nhau khóc, cô con gái bé nhỏ tội nghiệp đang ngồi trong lòng bố ngơ ngác ngước mặt dò hỏi với đôi mắt như một vệt ngang.
Các độc giả hảo tâm, giúp đỡ gia đình bé Thất xin gửi về: Anh Đậu Đình Hậu – xóm 18 – xã Thanh Tùng – huyện Thanh Chương – Tỉnh Nghệ An. ĐT: 01653.277.907
Trường Long